THUYỀN LÂM ÔNG SỬA LẠI RỒI
Thuyền Lâm Ông sửa lại rồi,
Mong sao đạo sĩ phản hồi về xem.
Chiếc Thuyền xưa quá lọ lem,
Chèo qua sông bể Ông kèm thở than.
Ngày nay Thuyền sửa trang hoàng,
Gần ngày Ông lướt rừng tàn phiêu lưu.
Bớ ai có hỡi chân tu,
Về coi một chút muôn thu thuở nào.
Thuyền Tiên đâu có cây sào,
Ông dừng bước lại thì mau lên bờ.
Xưa kia ta quá là khờ,
Trời Trên dĩ định đúng giờ dỡ neo.
Lâm Sơn tuy thấy hiểm nghèo,
Đôi lời tặng đạo ai gieo đại từ.
Về mau Ông đứng chờ người,
Đặng TA xem thử bao người chân tu.
Xưa kia ủ rũ mờ lu,
Bao nhiêu trăm kiếp dãi dầu đi khuyên.
Dòng sông đôi khúc khuyên hiền,
Thuyền của Đức Tổ xuống miền chở dân.
Mau mau về chốn Rừng Thần,
Thuyền Lâm Tự thấy xa gần trắng đen.
Có xấu xin chớ không khen,
Tốt thì để đó chốt then gài rồi.
Chiếc Thuyền Đại Lộ người ơi,
Mái tranh lấp lánh gió thôi loạn cuồng.
Sửa Thuyền như thể tập tuồng,
Mưa bay đá chảy gió lùa ngã cây.
Nếu ai về dự Thuyền này,
Đứng cho yên lặng Phật Thầy kiểm tâm.
Về đi không phải sai lầm,
Muôn đời có một cái tâm Di Đà.
Nếu ai về bến Thuyền TA,
Thuyền Lâm Tự liệu Phổ Đà Sơn khai.
Ta mời quý khách đời nay,
Còn trong bổn đạo có ai thì về.
Coi chừng lỗi hẹn quên thề,
Thuyền chờ mà phải nhún trề cách xa.
Động cơ đến chốn Phổ Đà,
Thuyền Từ Ông lái can qua đến rồi.
Kêu này bớ bớ người ơi!
Đủ căn đủ phận phản hồi về đi.
Lên Thuyền tâm niệm vậy thì,
Mắt nhìn mây khói rừng thì phủ vây.
TA đâu có nói TA Thầy,
Bao ngàn trăm kiếp giờ đây lên bờ.
Dân ơi đừng có dại khờ,
Mau về cho gấp mịt mờ sáng trưng.
Kim Đài Ông đã tay bưng,
Giao cho Bồ Tát rưng rưng kia kìa.
Về thăm Thuyền nọ rồi kề,
Không hẹp không rộng tư bề thịnh vuông.
TA không rước hết người cuồng,
Rước người Trời định lệ tuôn dãi dài.
Thuyền Lâm Tích Sở của ai,
Nói cho người rõ Kim Đài ra đi.
Của Trời của Phật Từ Bi,
Nguơn tàn phút cuối Thuyền di lên rừng.
Xem đi đừng có vui mừng,
Tỉnh thần phản chiếu phập phừng do ta.
Thuyền Trời Bát Nhã Ba La,
Có Ngài Bồ Tát can qua rõ ràng.
Có Ông Di Lạc từng hàng,
Ông cầm bút ký tràn lan Pháp Đài.
Lên Thuyền bớ gái bớ trai ,
Ông đem các vị trong ngoài chiêm nghinh.
Thấy đi rồi lại thất kinh,
Bồ Tát đang cứu linh đinh giữa vời.
Còn Ông Di Lạc tiếp hơi,
Chết bằng không khí cứng thời môi đen.
Tại người xưa quá đua chen,
Cho nên gỡ chốt gắn then xưa rồi.
Xin mời bá tánh ráng hồi,
Thuyền Lâm rơi lệ rừng đồi ai hay.
Máy Trời đã định đã xoay,
Ai người đủ đức kỳ này được lên.
Ráng tu luyện trí cho bền,
Ông về Ông ngự kề bên Kim Thuyền.
Không cho cái thứ không duyên,
Để coi vô lượng vô biên thế nào.
TA đâu có quấu có quào,
Không kêu ai hết không chào mỗi ai.
Thuyền Lâm Tự của ngày nay,
Người mở đại trí ai hoài bao la.
Thuyền Trời của Mẹ của Cha,
Sai Ông xuống thế vậy mà quăng neo.
Năm tàn tháng lụn hiểm nghèo,
Đâu chờ gì nữa mốc meo chín mùi.
Dân ơi lớp lở lớp cùi,
Nghe TA cố gắng hoà vui Niết Bàn.
Về Thuyền Lâm Tự xuê xang,
Của ai vậy Lão của mà Mẹ Cha.
Để chi vậy hỡi ích hà,
Để rước người phúc người mà người dân.
Lũ ma lũ quỷ không cần,
TA đang kiểm duyệt lần lần nào sai.
Chiếc Thuyền xuất hiện hôm nay,
Do trên Cha Mẹ Bồng Lai kế cần.
Khiến cho Ông Lão Đạo Bần,
Ông xuống kỳ chót tay lần hột châu.
Không ngờ Ông đã ghi sâu,
Chiếc Thuyền TA đậu bến dâu buồn rồi.
Tỉnh đi bớ đạo coi thôi,
Về ngồi lặng tắt nhìn ôi rõ ràng.
Thơ nay Ông chép ít hàng,
Thiên biến vạn hóa trên đàn phép thông.
Ai mà cướp được đại công,
Bên ngoài thấy vậy Đức Ông cầm chèo.
Về mau quý đạo nghe theo,
Không về trễ nải khó gieo đại từ .
Mùa màng sắp đến phải hư,
ão to mưa lớn con người tiêu tan.
Núi non còn khuyết banh hang,
TA không bơi nữa tình tang bớ người.
Thơ này gửi tặng vui tươi,
Hỏi thăm Ông Lão Ông cười hay sao.
Ông cười sóng nổi ba đào,
Bữa cơm không có lăn nhào xuống tiêu.
Lão đây không muốn nói nhiều,
Vì điên vì dại sớm chiều thương dân.
Xuống Thuyền thấy Hội Tân Dân,
Gặp Ông Di Lạc bút thần chép ra.
Ông rờ coi phải người ta,
Hào quang phản chiếu chói lòa Ông xem.
Ớ ai sát cách bên rèm,
Kỳ này Di Lạc Ông đem về Đài.
Lão Bần nói chớ cùng ai,
Ngu si dại dột mất ngay kiếp này.
Ớ ai chưa biết Tổ Thầy,
Thuyền Lâm mở cửa về rày rồi coi.
Màn che sáo phủ ít oi,
Không tô không điểm màu vôi sỗ sàng.
Người rồi sửa đạo hở hang.
Xây nhà thì dễ xây Tràng Thuyền La.
Chiếc Thuyền này chớ bôn ba,
Bước lên niệm Phật Di Đà không lơi.
Để Thuyền tấp mé chân Trời,
Lựa thêm lần nữa vậy thời cứu nguy.
Đôi lời Lão đã vân vi,
Gửi người hữu chí vậy thì có duyên.
Còn người khùng khịu điếc điên,
Đừng về nghe chớ buồn riêng một mình.
Lão đem đạo đến Sân Trình,
Kỳ này đắc Pháp huyền linh rõ ràng.
Bây giờ TA lại lang thang,
Thuyền Lâm dựng lại có Nàng Tiên, Ông.
Có Thần có Thánh thinh không,
Thiên Văn Duyên Giác lập công giúp rồi.
Kính mời tất cả xa xôi,
Về Thuyền mình ngắm mình coi thế nào.
Nay mai Ông đã bàn giao.
Ai người chánh đáng được vào ngồi tu.
Còn kẻ ôi hỡi lu bu,
Sắp bị ở tù buồn thảm không hay.
TA thương cái lũ tà tây,
Bây giờ Trời Đất sắp xoay tan hồn.
Ai ơi đừng nói thú chồn,
Nói là tu tỉnh Thiên Môn Phật Đường.
Nói rằng con đến Tây Phương,
Nhờ Thuyền Bát Nhã chọn đường con đi.
Thuyền Tiên Thuyền Phật cố tri,
Về nghe Ông Lão nói gì Thuyền Lâm.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Ông xin gửi lá thơ này. Ông không réo mời tất cả mọi người, mà kêu tất cả các vị đủ căn duyên và có duyên với Phật thì đừng ngại quay về gấp trong ngày giờ Thiên Đình dĩ định vì Thuyền Lâm Tự này không xứng đáng với một cái Chùa hoặc cái gì ở ngoài đời hết. Xin kính mong quý vị ra nhìn thấy, niệm Phật để cho mái tranh ấy chiếu hào quang, để cho cái vách tường này nó sáng rạng, để cho cái tâm linh của tất cả quý vị được bình minh trở về nơi Đất Phật. Hôm nay, Thầy xin gửi một lá thơ này để dời gót ngọc của tất cả các vị đến dùng một bữa cơm của Đức Mẹ, của Trời, của Phật để ăn uống và sửa soạn lên Thuyền.
Nam Mô A Di Đà Phật chứng minh. (3 lần)
Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát. (3 lần)
Trước khi tiếp tục lá thơ, Thầy xin đôi phút nói chuyện cùng đạo. Phần 1 của lá thơ thì in trên một mặt giấy trang 1 và phần 2 Thầy sắp nói cũng sẽ in trên một mặt giấy trang 2 và cả bài chỉ trọn vẹn trên một tờ giấy dễ mang đi và dễ coi. Các cụ lớn tuổi không đọc được thì nhờ con cháu đọc cho nghe. Cái này không có trên mạng đâu. Vả lại, khi lên mạng, người ta chỉ tìm coi những thứ gì đâu không à. Thầy đã nói từ lâu: “ Lên mạng có ngày mất mạng. Mạng sắp mục rồi.”
Ông Năm là người theo Thầy từ lâu, một lòng trung thành với Thầy nên mỗi khi Ông tham dự vào bài nào Thầy giảng thì cơ đạo bài đó càng sâu. Ông Năm ở phụ thế với Thầy nha. Thầy cầm cái gậy đi trước, còn Ông đi theo sau. Các con ở nơi đây cần cố gắng học theo gương Ông Năm để có điện lực của Trời ban cho. Bây giờ Thầy xin tiếp tục phần 2 của lá thơ:
Lá thơ Thầy gửi khắp miền xa,
Đạo Pháp tinh chuyên Đạo Nước Nhà.
Bền lòng chung thủy nơi gia nội,
Yên được tu rồi bản nhàn ca.
Lá thơ Thầy gửi rất đau sầu,
Biết gì mà nói những điểm sâu.
Nếu TA nói đúng thì Trời phạt,
Còn giấu chúng sanh mất đức mà.
Tới đây rộn rã thấy mà sầu,
Bộ máy Tiên Hoàng đã được thâu.
Thuyền Lâm xây sửa trong chút lát,
Dù được hay chưa cũng về hầu.
Nguơn cuối tàn đời có Thuyền Lâm,
Hướng dẫn chúng sanh khỏi sai lầm.
Nay TA được lệnh mời quý khách,
Qúy khách hay là đạo chí tâm.
Về Thuyền nước mắt đứng châu rơi,
Hỏi ai tạo dựng chắc Phật Trời.
Mấy vị Tiền Nhân đang rốt ráo,
Không phải cái trò để giỡn chơi.
Thuyền Lâm Tự tín tự tính ra,
Không ở cung son điện ngọc ngà.
Tại miền hạ giới TA lãnh hội,
Cho tới bây giờ được lộ ra.
Bây giờ còn nói vẫn còn kêu,
Vang vang bá tánh ngỏ sớm chiều.
Thương TA mau bước về Thuyền tịnh,
Ân đức được dài biết bao nhiêu.
Vô Thuyền không biết tháng cùng ngày,
Bền vững tâm mình được thọ lai.
Vịn Chơn Đức Phật thường sẵn đó,
Đức Phật Cồ Đàm có Như Lai.
Kêu lên mấy tiếng người phương xa,
Kêu hết chị em chú chị bà.
Sắp sửa mau đi về Thuyền nội,
Nếu tu trông được thấy thật xa.
Giờ này Thầy khổ phải hét la,
Sợ đạo không chung ánh nhu hoà
Một Thuyền tách rẻ ôi bị sóng,
Sóng ấy không chừa nhận quá xa.
Thuyền Lâm ai bảo xuất hiện giờ,
Đúng ngày đúng tháng chớ trơ trơ.
Ôi thôi thà chết cũng phải ráng,
Ráng tạc làm bia để rồi thờ.
Chơn tâm xuất hiện đúng ngày này,
Chuyển luân trái đất tớ gặp Thầy.
Bây giờ lộn xộn đang chia cách,
Không dám lố mày sợ quỷ hay.
Thương TA nghe thẳng để vào tâm,
Thương Thầy ríu rít giả điếc câm.
Phút giây rồi hiểu về Thuyền nội,
Thuyền nội đang chờ bậc chí tâm.
Xưa Thầy có dặn đạo đồng ơi,
TA lui ít lát trở lại thời.
Giúp cho bá tánh đồng an lạc,
Về ở Cõi Trời tránh nát tan.
Soạn chỗ đi thôi đợi đạo về,
Chọn đường tỉnh tỉnh chớ mê mê.
Không bày ra chuyện làm sao biết,
Chỉ biết ở đâu biết bên ngoài.
Thảo Lư chính thức ở bên trong,
Thượng Đế Cha Ta ngự đài lòng.
Ráng nhớ nghe trò về gấp gấp,
Tới ngày kết thúc nữa là xong.
Tới đây gồng gánh thấy mà đau,
Đuối đi đứng đứng lẹ cùng mau.
Mau về trốn tránh nơi đâu vậy,
Phải chi về được chỗ Liên Đào.
Thấy vậy mà thương Thầy không an,
Kêu nguyện Trời Cao độ trần gian,
Buổi này Trời bỏ ôi sạch sẽ,
Chết hết rồi đây giở lớp màn.
Lớp màn nhìn thấy tội nhớ thương,
Trọn nghĩa anh em chí cang cường.
Bao nhiêu học vấn giờ rớt hết,
Không được đến đây lượm kim cương.
Lời Thầy nói nguơn tàn đau khổ,
Quan dân ơi giác ngộ mau đi.
Cuối mùa rồi được dự thi,
Thơ bài Ông gửi kiểm thì phước ân.
Trần gian ơi về gần Phật Quốc,
Trung can đi vật chất sau nhờ.
Bây giờ chưa được nên thơ,
Tiếng ru Thầy Tổ nguồn thơ cuối cùng.
Làm Thầy Tổ lung tung phát bỏ,
Biết chưa giờ Thầy ngó ai ai.
Cỏ kia cháy hết một ngày,
Dòng sông thấy vậy cạn rày biết xong.
(câu này nghĩa là tới đó biết sông cạn thì đã xong đời)
TA khổ lắm dày công với chúng,
Xem từng giờ lem úng ra sao.
Công ra tu tập ngày nào,
Sao không tươi tốt giàn xào lá te.
Như lá chuối mùa hè vàng mất,
Tại quên đi miếng đất trên gò.
Dữ dằn không chịu mà lo,
Bây giờ tới việc chiếc Đò trông ai.
Lá thơ cuối mực mài rất vẹn,
Kêu ai ơi lón lén cấp kỳ.
Bằng không hủy diệt mau đi,
Đừng để sau đó người khi người cười.
Lập đời lại phước dư như đá,
Tình thương người dài cả như đường.
Đói thời chung sống ráng thương,
Tạm dùng rau muối cháo tương hằng ngày.
Thơ Ông gửi thật dài mới thấu,
Nhìn ngay đi con dấu đánh nhiều.
Tại người mất chữ thương yêu,
Làm cho Đại Lực Thiên Điều lệ rơi.
Thôi kết thúc thơ thời Ông tả,
Cũng như người tắm mát Nước Tiên.
Tại sao không có làm hiền,
Cứ lo ngỗ nghịch thường xuyên trong lòng.
Như trồng khoai băng vòng có củ,
Giâm liệng ngoài có vảy có vi.
Người tu phải có sầu bi,
Lượng rồi người ráng kiên trì đừng phai.
Hôm nay, Thầy và Các Ngài đã họa thêm vần thơ. Các con đánh máy ra và gửi cho bà con. Bao nhiêu đó cũng tu được rồi
Nam Mô A Di Đà Phật. (3 lần)
Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát. (3 lần)
Đức Thầy Bần Sĩ Vô Danh
Thiền Tịnh Bửu Sơn _ Ấn Tống Tháng 5 Năm 2025